Trong cuộc đời mỗi con người , gặp gỡ và ly biệt là điều mà không thể tránh khỏi. Có một số người gặp gỡ và ly biệt chỉ trong khoảnh khắc,nhưng có một số người khoảnh khắc tưởng như ngắn ngủi kia lại là một đời một kiếp
Tạ Kiều và Tần Xuyên dường như đã gặp nhau quá sớm, ký ức của 2 người là những mảng màu đan xen khố phân biệt ró ràng. Năm đó , khi họ chơi chữ nối chữ 3 từ , trong lúc hoảng loạn, cô cố ý hét lên 3 từ " em yêu anh"
Năm đó ,dưới gốc cây hòe già gió thổi xào xạc , cô chăm chú nhìn anh ,anh dừng lại vài giây, chầm chậm cất lời " Là người bạn quan trọng nhất" .
Năm đó, bên cạnh cô có một người con trai khác , bên cạnh anh cũng đang tồn tại một người con gái khác , hai người họ rõ ràng đang sống trong cùng một thế giới nhưng lại chỉ như hai đuờng thẳng song song . Năm đó, anh nói" Nếu năm 30 tuổi chưa có ai lấy cậu, tôi sẽ lấy cậu ". hai người họ cứ bình lặng đi bên nhau , Chờ đợi đối phương không dám tiến lại quá gần cũng chẳng nỡ rời xa , chỉ vì sợ một chút sơ sẩy nào đó sẽ vô tình lạc mất nhau .
Họ gọi những mảnh ghép của thủa niên thiếu ấy là tình hưữ nghị trong biển cat thời gian , dường như thứ tình cảm ấy chỉ cần không nói ra sẽ vĩnh viễn không tồn tại . Nhưng thời gian dần dần để lại vết tích trong cuộc đời mỗi con người và tình yêu cũng sẽ tự nó ngân lên giai điệu thuộc về riêng mình